31 thg 1, 2010

nhà mình ơi, "mổ xẻ " nào!!!

Tình cờ đọc được bài này. đọc vui lắm, mà sâu sắc ra phết.copy về để nhà mình cùng ...xả xìtrét.
Một tháng nữa tôi lấy vợ! Thế mà hôm nay đã có thằng gửi cho tôi một lời cảnh báo hùng hồn, các bác xem đi:
Gửi ông!

Tôi vừa nhận được thiệp mời của ông cách đây 2 phút. Thế là tôi sắp toi vài lít, còn ông sắp toi cả cuộc đời...

Giờ này tôi có khuyên nhủ chắc cũng không nhằm nhò gì, bởi khi ông trao nhẫn cưới cho vợ ông cũng có nghĩa là vợ ông đã xỏ nhẫn cưới vào... mũi ông (Đấy, chúng ta luôn thua từ khi trọng tài thổi còi bắt đầu hiệp đấu).

Chỗ bạn bè, tôi muốn ông chuẩn bị tinh thần để hiểu hai từ khác âm nhưng đồng nghĩa: “lấy vợ” và “đi tù”.

Mụ vợ tôi (thư này dành riêng cho ông nên tôi gọi như vậy, nếu mụ ấy biết thì tôi từ án treo chuyển vào trại, từ 6 tháng chuyển sang chung thân, từ chung thân đến tử hình... mong ông giữ mồm, giữ miệng cho), mụ vợ ông và các mụ vợ trên đời tuy không cùng cha, cùng mẹ nhưng đều giống nhau bởi dòng máu chiếm hữu lúc nào cũng chảy rần rật.

Mụ ấy đổ đồng tình yêu và sự chiếm hữu. Cái thân xác này, mụ chiếm hữu đã đành, nhưng cái khoảng thời gian bé tí tẹo vênh ra vào giữa giờ ăn trưa cũng bị mụ kiểm soát chặt chẽ. Giờ trưa nghỉ ngơi tí chút, Yahoo Messenger phải vàng khè, thi thoảng mụ xì-pam một cái. Không thấy thì mụ gọi điện thoại, gọi bàn, di động, không được thì mụ gọi cho đồng nghiệp. Ông có tin không, 8 năm nay, chưa bao giờ tôi thoát khỏi tầm mắt mụ. Mụ gọi thế là yêu, là quan tâm, lo lắng...

Mỗi lần thông báo đi công tác là tôi phải lấy tinh thần, mở miệng như người có lỗi và y rằng mặt mụ dài như cái bơm. Mụ buồn vì không có chồng trong 2,3 ngày, còn tôi như mở cờ trong bụng vì không “bị” yêu thương, lo lắng ít nhất trong 48 giờ.

Mụ thuê ô-sin để trông con, còn mụ rảnh rang để... trông tôi.

Năm thì mười hoạ mụ mới cấp cho cái “quota” được đi bù khú với đám bạn... 10 năm không gặp. Mà đám bạn đó, ai, ở đâu, làm gì, điện thoại bi nhiêu... mụ đều lưu trong bộ nhớ phi thường mà đôi khi tôi nghĩ người trần không mấy ai có. Và suốt cái buổi nhậu hiếm hoi ấy mụ cứ réo rắt gọi. Nghe ồn ào thì mụ hỏi: “Tại sao ồn thế, có phải nhậu xong rồi rậm rật đi karaoke bàn tay vàng?”, im lặng thì mụ dán tai vào, rít lên: “Tại sao yên tĩnh, có phải rửng mỡ mò vào nhà nghỉ?”. Nếu đêm đó tôi mà về muộn thì quả là thảm kịch. Biết mình có lỗi, tôi rón rén bước vào nhà, vén màn thất kinh khi thấy mụ tóc tai dựng đứng, mắt thâm quầng, ngồi nhìn trừng trừng lên trần nhà (sau này tôi mới biết mụ quả là cao tay, mụ vẫn ngủ, ngáy ngon lành, nhưng khi nghe tiếng kẹt cửa, mụ ngồi phắt dậy, xõa cho tóc tai dựng ngược, quệt tí phấn mắt màu chì vào quanh mắt, rồi ngồi chờ chồng như thể từ kiếp trước). Cho dù, có mệt rã rời vì bia rượu, tôi vẫn cố gắng trả đủ bài vì đó là phép thử của mụ. Vậy mà sáng sau, chưa kịp hồi sức, đã nghe thấy tiếng mụ cha chả, xoong nồi xủng xoảng, mụ quát chó, chửi mèo, đánh con chí chóe...

Và tôi, cố lết tấm thân xác bèo nhèo - 8 năm trước còn lịch lãm, hào hoa nhất lớp (ông biết mà) - dắt xe ra khỏi cửa, đứa lớn ngồi sau, đứa bé ngồi trước (mà vẫn thò tay cấu nhau), khăn bịt mặt, nón trùm đầu, sữa, cặp sách... lôi thôi như dân tị nạn.

Than ôi, làm người đã khổ, làm chồng còn khổ hơn gấp bội!

Đôi khi (nhất là khi tôi nộp cho mụ một cục tiền), mụ cũng nới chút đỉnh cho tôi “thở”, nhưng cũng chỉ là “thở hắt”, nhất quyết không cho “thở dài”.

Về nhà, nếu tắt điện thoại thì mụ tra: “Sợ em nào gọi hay sao mà tắt”, nhưng cứ có điện thoại gọi đến là tôi giật mình thon thót. Không nghe cũng chết mà nghe thì con người mất hết văn minh, lịch sự. Tôi phải nói thật to, càng ông ổng càng tốt, càng thô bạo (mày, tao, ông, tôi) càng tốt, đi lại thật hoành tráng, vung chân, vung tay dù có khi đầu dây bên kia chỉ hỏi mỗi câu: tài liệu để đâu? Nếu tôi nói nhỏ thì mụ sẽ cho là có vấn đề, mụ sẽ khảo, sẽ tra cả đêm cho ra vấn đề... vì sao nói nhỏ.

Thực ra mụ (và các mụ) lo hơi thừa, thân thủ phi phàm như các mụ thì tôi (và chúng ta) là vỏ quýt chứ có là vỏ dừa mụ đâm cũng thủng.

Ông có biết, khi về nhà bộ mặt của lũ chúng ta phải thế nào các mụ mới hài lòng không? Câu hỏi không bao giờ có đáp án, bởi:

Nếu ông cáu gắt: Mụ cho là ông có bồ ruồng rẫy vợ con.
Ông vui vẻ: Mụ cho là ông có bồ nên phởn phơ, hứng chí.
Ông chu đáo: Mụ cho là ông có bồ nên thấy cắn rứt, hối hận.
Nói chung, trong mắt các mụ vợ tự cho mình là Sơ-lốc Hôm, kiểu gì ông cũng “phải” có bồ.

Mụ xấu cũng bảo tại chồng, già cũng bảo tại chồng (thời gian mụ dành để quản thúc đâu có chịu vào sa-lông làm đẹp bao giờ). Tuần rồi, xem chung kết hoa hậu, tôi toàn nhìn... ngón chân cái, thi thoảng mới dám liếc trộm mấy em. Triết lý cơm-phở luôn đóng đinh trong đầu mụ, mà mụ đâu có biết cơm có thể ăn cơm nguội hoặc chiên, chứ phở có ai ăn nguội hay chiên bao giờ. Cơm dù không ngon nhưng ngày nào người ta cũng có thể ăn, còn phở thì ai có thể xơi triền miên.

Nói chung, lấy vợ là đi tù, đó là chân lý (dù rằng ông vẫn một lòng yêu quản giáo). Ông cứ chuẩn bị tinh thần đi, cái gia đình lý tưởng mà ông mơ ước rồi sẽ thành cái cối xay 1 chức năng, xay hết mọi ước mơ trai trẻ thành món sinh tố bèo nhèo.

Hôm nay, tôi có hẳn 1h tự do, dĩ nhiên tôi phải nói dối mụ, phải huy động bạn đồng nghiệp, phải lạy lục em lễ tân để lỡ mụ có kiểm tra. Nhưng tôi mất 25 phút viết thư cho ông, còn 35 phút nữa tôi phải đi lai rai cốc bia với bạn bè trước khi... chui về lồng.
Giờ này năm sau, nếu ông quá bức xúc, cứ đến tôi, tôi chỉ cho ông cách khởi nghĩa mà không bị dìm vào bể máu.

Tôi đi đây. Không, tôi bắt đầu khởi nghĩa đây. Cũng phải chọn quán bia gần gần, vì còn cái đồng hồ công tơ mét nữa chứ...

Chào ông,

30 thg 1, 2010

Giây phút êm đềm.

http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Giay-Phut-Em-Dem-Akira-Phan.IWZEFF98.html 
Bài hát này đã nghe rất nhiều trong khoảng thời gian gặp anh. Đó là khoảng thời gian em cảm thấy bế tắc nhất, tuyệt vọng nhất. Chẳng biết là mình có duyên không, chỉ biết rằng sau rất nhiều lần hẹn hò không thành, mình đã gặp. Đó là những tháng ngày vui tươi nhất, khoảng trời trong, còn nắng thì vàng. Tình yêu của em không có sắc tím, vì chưa kịp nhớ anh đã xuất hiện trước mắt em rồi. Đó cũng là những khoảnh khắc bình yên hơn cả, vì lần đầu tiên khi bước vào tình yêu, em chẳng mảy may ngờ vực anh dù có bất cứ chuyện gì. Chỉ tiếc em đã không giữ được niền tin ngây thơ mà cần thiết ấy cho đến ngày hôm nay.

Em vô tư pha một tác trà, đâu biết rằng trong trà có bão. !!!!!!!!!

Em đã gọi tiếng "chồng" hơn 3 tháng, vậy chi được hơn gần 100 ngày. Những khi cơn bão đến, em thấy tiếng gọi ấy đắng nghẹn trong cổ họng. Cũng muốn gọi, và chắc chắn em sẽ gọi nếu anh hài hước và ôm em vào lòng. Nhưng em đã lặng im.

Em thấy mình ngu ngơ so với tuổi khi bước vào cuộc sống gia đình. Em tự nhủ lòng phải để anh có khoảng trời riêng, nhưng phát điên lên khi trong khoảng trời đó không có mình. Trí tưởng tượng phong phú đã cướp mất nụ cưới rạng rỡ trên  môi em. Anh bảo em "vi phạm nhân quyền". Em cười trừ. Nhưng xót xa, vì em đâu phải người hẹp hòi như thế.

Từ khi lấy nhau, vợ chồng bao lần cãi cọ, vấn đề chỉ xoay quanh chuyện anh đi làn về muộn, uống rượu quá chén hay mải mê với bạn bè mà quên đón em đúng giờ. Có gì đâu. Đó là vấn nạn của đàn ông, anh nghĩ thế.

Có những lúc, thấy thương anh mà không lần nào nói ra. Lần đầu anh đưa tiền lương, em thấy mình hạnh phúc hơn cả lúc em nhận tháng lương đầu. Thế là em đã làm chủ gia đình, đã trở thành tay hòm chìa khóa, đã trở thành vợ anh- người sẽ đi bên anh suốt cả cuộc đời. Em thấy hai tiếng vợ chồng vang lên thiêng liêng lạ: Không chỉ là yêu mà còn thương nhau đến đắng lòng.

29 thg 1, 2010

mai anh tuấn

   nhà mình đọc  blog của Mai Anh Tuấn thấy thế nào? http://my.opera.com/anhtuanmaisp1/blog/2009/09/22/nguoi-l. So với bạn í , mình là gì nhỉ??

Thời hoa đỏ ngày xưa........!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Hôm nay được về sớm, bật máy tính và bất chợt nghe lại bài hát "Thời hoa đỏ". Sự bất chợt nào cũng mang lại nhiều cảm xúc thú vị: Bất chợt nhớ, bất chợt quên, bất chợt bị ảm ảnh....bất chợt muốn thời gian dừng lại, rồi lại bất chợt quay đi.
Còn hôm nay thì nhớ.
Còn hôm nay thì thật thấm thía câu hát "Câu thơ hát về một thời yêu thương. Anh đâu buồn mà chỉ tiếc em không đi hết những tháng ngày đắm say". Mình cũng là một trong số rất nhiều người không đi tới nơi, về tới chốn. Nếu giờ được làm lại, có khác ngày xưa không!!!
Hôm nay nhớ lại những ngày còn ở KTX-ngôi nhà tồi tàn, cũ kĩ chưa thành rêu phong nhưng mối khi nhớ về nó cũng rớt nước mắt thương mình. Năm đầu của Đại học là những tháng ngày vô tư lự. Kí ức còn lại chỉ là những vệt lờ mờ nhưng nhìn thấy rất rõ những đêm thức trắng ăn khoai nói chuyện chính sự; những buối chiều sách từng xô nước tắm, giặt quần áo. Năm đầu của những cảm xúc đầu về tình bạn: giận hờn, trách móc, xa lánh vì quá yêu quý nhau. Mình đã từng rất thân với Thảo, Giang, Thanh; Đã chia sẻ thật nhiều với Hương, Quý, Tươi ..để rồi theo thời gian, tình bạn tuột trôi đi mất.
Sao khi còn sống cùng nhau lại không khiến nhau hạnh phúc. Mình đã khóc. Và chắc cũng đã làm người khác khóc.
Xin lỗi ai đó vì lúc mình cần người đó sẵn sàng sẻ chia còn lúc người ấy cần lại không có lấy một bờ vai bám vịn.

28 thg 1, 2010

Nhà mình ơi!!!

mọi người dạo này bận hay sao í, chả thấy vào blog gì.vào buôn bán tí đê...anh em ơi!!!!

26 thg 1, 2010

Sướng nhất tớ

ui ui, bất ngờ thế, mấy hôm ko vào được blog, hôm nay vào lại nhận được lời chúc mừng sinh nhật của nhà mình.Xúc động quá !!!Cảm ơn nhà mình, nhà Nhự Tươi, nhà Thảo  Nam, nhà Thanh nhé.( Nhà Thanh hoành tráng thế , tặng cả ô tô, cả hoa và bánh SN nữa.Mình sẽ có 1 năm thật vui vẻ, ngọt ngào và giàu to đây.hiiiiiii)

25 thg 1, 2010

anh thoi dang ...iu cua bac Vui day ba con a.

Anh dep nha Hai Trieu-Luong Vui day! Hi hi



Tin moi day

Chao ca nha. Lau lam roi hom nay bac Vui moi vao. Chuc moi nguoi suc khoe, thanh dat,hanh phuc
Nha bac Vui vua roi co viec thanh ra bac ban. Hom nay gui anh cho moi nguoi day nhe

chuc mung sinh nhat me Bong

 chuc me Bong tuoi moi nhieu thanh cong, hanh phuc.nuoi con khoe , bo khoe....he he. pthao

24 thg 1, 2010

Nhà Nhự Tươi chúc mừng sinh nhật bạn Quý!

Bạn Quý ơi! Sang tuổi mới tràn ngập niềm vui và hạnh phúc nhé. Bố Xuân và bé Bống tổ chức sinh nhật cho mẹ Quý hoành tráng vào nhé.

21 thg 1, 2010

Nha Thanh chuc mung SN nha ban Quy!

Nha to chuc mung sn hoi som, hehehe
Tang ban Quy nay
Tang 1 cai oto de cho Bong di choi, nho di tham cac Di

Tang bo hoa ly de tuoi moi luon xinh dep nhu the nay!hehehe




Tang cai banh sinh nhatt de ca gia dinh cung thoi nen,hihi

20 thg 1, 2010

sao khong thay thong tin gi cua ban Quynh Giang nhi?

     con may ban o phong minh,  vao o sau sao khong tthay dau? chi Hai, Luu...hay la chi co thanh vien cu thoi?

18 thg 1, 2010

XQ

mụ Thanh kia, tìm mãi mới thấy cái ảnh của phòng trong 1 cái đĩa CD nên hì hục cắt ra để đưa lên đó. Tưởng mụ giấu cái phần nhận xét đi.

Chuyen tu multiply






17 thg 1, 2010

Một ngày mệt mỏi của tớ

Trời, thật kinh khủng! Hôm nay tớ phải đi thi suốt cả ngày, mà 2 môn lại rất khủng khiếp nữa chứ. Mệt quá đi mất, định đi ngủ bù cho cả tuần ôn thi, thiếu ngủ. Nhưng lại loáy hoáy vào blog. Ngắm ảnh nhà Thảo Nam, nhìn lại những gương mặt dấu yêu. Thấy ấm lòng, thấy bình yên và nhớ mọi người. Thời gian trôi nhanh thật, 5 năm rồi. Bây giờ lại học lại thi, đúng là ác mộng.

co be quang khan do thoi hien dai

Cô bé quàng khăn đo đang đi trên đuong thì cô bé gap con sói đang núp cô bé la lên: "a,sói mày đinh ăn thit ta phai ko" con sói giat mình bo chay. Cô bé đi ngang qua đuong thì lai bat gap con sói đang núp sau tang đá cô bé la lên: "a, sói mày núp ăn thit ta đay à" con sói 1 lan nua bo chay.Cô bé lai tro vào rung cũng bat gap con sói đang núp sau cái cây cô bé la: "a sói mày van đinh ăn thit ta đay à", con sói chiu ko noi nua la lên "mày có đe yên cho tao di i ko ha!!"

phuong thao tang ca phong de thu gian

Quy kia

Sao ko chup lai cai hinh nao dep dep de nguoi ta lam nen blog. Ma ai thay doi cai phan comments the, ca phan nhan xet cung chang thay dau nua.

16 thg 1, 2010

Gọi dấu yêu về!: Gọi dấu yêu về!

à, nhà Nhự Tươi hôm ấy đã mua hoa đến liên hoan rồi sao lại ko thấy xuất hiện nhỉ?lâu rồi ko nhớ nữa...

Gọi dấu yêu về!

Gọi dấu yêu về!

Gọi dấu yêu về!


nhà mình ơi, nhớ dịp nào ko? bữa liên hoan cuối cùng trước khi chia tay nhau đó.Thiếu nhiều người, với nhiều lí do ...Tiếc không???

phương thảo

nhà tớ sắp kỷ niệm 3năm ngày cưới rồi. Ảnh cưới có lần cũng là đồ chơi cho con. nay bạn Quý làm tớ thấy xúc động quá. hứt hứt hứt....

phương thảo

Bạn Quý vi phạm bản quyền đấy nhé. Nhưng nhìn ảnh cưới thì sẽ biết 1000lý do vì sao phụ nữ lại thích chụp ảnh cưới

Mạn phép nhà Thảo Nam nhé

Mạn phép nhà Thảo Nam nhé

Mạn phép nhà Thảo Nam nhé


đây vừa hí hoáy cắt được ảnh từ đĩa ảnh cưới nhà Thảo.có mấy hình bố mẹ Thành Long đẹp quá nên mạn phép đưa lên để cả nhà được chiêm ngưỡng nhé.có gì đại xá nhé.

15 thg 1, 2010

khung thời gian

ngày tháng thì đúng rồi, nhưng bây giờ là 22h6, nhưng blog lại là 7h3p.máy mọi người có thế ko?

13 thg 1, 2010

em Bống gửi riêng anh Thành Long đẹp trai


anh Thành Long ơi, có muốn làm Hoàng tử chuột bên cạnh Công chúa chuột Xuân Anh trên chiếc bánh ngọt lịm này không?hihihi

Xuân Quý

BQT blog ơi, hình như khung thời gian của blog ( ngày - tháng - năm ; giờ : phút )
ko đúng hay sao í. chỉnh lại nhé.

Xuân Quý


nhìn thấy cu nhà Thảo, lại muốn sờ pót ảnh nhà mình, mặc dù ko mới........

Xuân Quý

Blog phòng mình ngày càng đẹp và rôm rả.Tụ hào quá!!!!!!!!!!!!!!!!

phuong thao

moinguoi de lai ten sau moi tin nhan nhe

Thanh Long

chum anh cuaThanh Long

12 thg 1, 2010

hihihi

hom truoc vui moi goi dien cho thao

Chao ca nha, Xuyen day.

Thao, Ha da vao Blog roi,Ngan ko noi mang va moi sinh em be nen chua vao hoi tham cac di dc,ma mai ko thay bac Vui, Huong dau nhi. Nho moi nguoi wa.

10 thg 1, 2010

Hồng đây

Lâu lắm mới có thơi gian vào blog.Chúc cả phòng một năm mới nhiều niềm vui, hạnh phúc nhé!

Phòng mình ơi!

Tớ kêu gọi mọi người thường xuyên vao blog và nhắc những thành viên khác chưa có mặt thì biết đến địa chỉ blog phòng nhé!

9 thg 1, 2010

Quý con

Quý con


Bống và và các ...fan hâm mộ.hiiiiiiiiii

Quý con

Quý con

7 thg 1, 2010

Ra mắt!








Hôm nay mới có thời gian thực hiện lời hứa với phòng mình. Ông xã đây!

Tâm sự cùng phòng mình!

Lâu lắm rồi mới vào blog của phòng mình. Vẫn nghe mọi người nói nhiều tới nhưng chẳng có thời gian mà ngó ngàng đến nó. Có người nói với mình rằng "Cả phòng vẫn nhắc tới mày, duy chẳng thấy mày đâu." uh, thì tại cuộc sống mà.
Hôm nay nhìn thấy hình ảnh cây hoa vàng, lại nhớ tới 2 từ khoa văn, lại chạm vào hai tiếng Hà Nội. Mình chẳng ngờ cs lại thế này. Ở phòng 118, đứa ngại va chạm, ghét cs thị thành, cả đời chỉ mong được yên ổn cuối cùng lại phải trụ lại ở Hn; Còn mình, sợ nhất là cs nhàm tẻ, thích đi đây đi đó, thích thay đổi, thích sóng gió 1 tí, khó khăn 1 tí, cuối cùng lại bó mình trong một không gian chật hẹp.
Hôm nay, tự nhiên lại muốn nói về những ngày hiện tại của mình. Ngày nào cũng thế, cứ lặp đi lặp lại một vài việc giống nhau. Nhìn vào cs của những người xung quanh, mà thấy mình bị rơi ra ngoài quỹ đạo. Mình đã làm được gì cho gia đình nhỏ của mình? Không gì cả. Hay đúng hơn là mình đã mặc kệ mọi thứ như thế, khi nó không theo ý của mình.
Thỉnh thoảng mình vẫn thường tự hỏi nếu mình sống ở Hn thì sẽ thế nào, có được như mình mong muốn không! Một phút giận dỗi, mình đã quyết định quá nhanh.

6 thg 1, 2010

Chao gia dinh 118_226!


Lan dau ghe blog, loay hoay chua tim duoc phong tieng Viet. Day la anh cuoi vo chong to. Chuc ca phong nam moi nhieu may man, hanh phuc va thanh dat! N12

nhà quý xuân


Bống yêu

5 thg 1, 2010

nhà quý xuân


5.1 Bống tròn 1 tuổi.đây là Bống+ các anh + bố

4 thg 1, 2010

Vợ chồng nhà Thanh về quê nội!

Trên Cầu Bà- nơi hắn đã từng nhiều lần không mặc quần chạy lông nhông tắm sông!
IMG_2108

Cô dâu xóm đạo
Ảnh-0172

Nhà mình cũng đi lễ hội hoa ( nhưng mà không gặp Nhự Tươi). Vẫn giữ lời mời nhà Nhự Tươi đến chơi đấy nhé! Gửi chút hương hoa đến mẹ con Yến Linh!
Photo-0010

2 thg 1, 2010

Tam su dau nam moi.

May nay nghi Tet duong lich, chi o nha trong con ma met wa.Suot ngay nau nuong, do danh be an, roi con doi du thu tren doi: di choi, mua keo. mua bim, len ba ngoai...roi theo me, khoc loc.Co luc uoc duoc mot ngay ko phai trong con nua de lam viec cua minh.Va sang nay con duoc ba noi cho di an co xa, minh chac mam se danh dang lam viec. Don nha, giat quan ao, soan bai, com nuoc, xong dau day ma con van chua ve. Lai nho con, lai mong con ve de duoc no nung niu, voi vinh.The moi biet minh yeu con den nhuong nao.Me Hong, me Tuoi, me Quy, me Thao co thay nhu vay ko? Con di Thanh, chuc mot nam moi hanh phuc va som co tin vui nhe.
(me Yen Linh).